Tập sự sinh Việt Nam - nguồn nhân công mới ở Nhật Bản - HR Vietnameses

Thực tập sinh Việt Nam - nguồn nhân lực mới ở Nhật Bản

công ty chế biến thủy sản Gyobashoten là một cơ quan có trụ sở ở thị trấn Minamisanriku, nơi từng chịu sự tàn phá kinh khủng của trận địa chấn và sóng thần hồi năm 2011.

Sau khi các thực tập sinh bỏ về nước sau địa chấn và sóng thần, giám đốc Takahashi Masayoshi nghĩ rằng có thể lấp chỗ trống bằng những người Nhật bị thôi việc làm để gây dựng lại nhà máy.

Ngoài ra, ông cho biết do người dân đã rời khỏi khu vực ven biển nên ông đã đi tuyển lao động nhưng không kiếm được người nào và nếu không kiếm tìm thực tập sinh thì sẽ không thể khởi đầu hoạt động kinh doanh được.

Giới kinh doanh xây dựng đang vấp phải tình trạng thiếu nhân công nghiêm trọng trong bối cảnh Nhật Bản đang đẩy nhanh tái thiết khu vực bị thảm họa và chuẩn bị cho Olympic 2020.



Người đại diện Nghiệp đoàn Kenyu, ông Tetsuo Saita, cho biết: “Nếu không nhân ái lực tương trợ các thợ cả lành nghề thì chẳng thể có người kế tục các kỹ năng làm việc tại Nhật Bản.”

Do đó, nghiệp đoàn Kenyu đã phối hợp với các cơ quan xuất khẩu nhân lực của Việt Nam mở trường dạy nghề tại địa phương.

Mức sống ở Trung Quốc đang tăng nhanh và khả năng kiếm tìm người lao động từ nước này trở nên khó khăn hơn. Ông Saita cho biết các đơn vị Nhật Bản đang chuyển dần sang kiếm tìm cần lao người Việt Nam. Bên cạnh đó, nghiệp đoàn của ông cũng muốn tiếp nhận lao động từ các nước như Myanmar.

Tuy nhiên, nhiều thực tập sinh làm việc với mức lương thấp trong thang tiêu chuẩn lương tối thiểu và cũng nhiều công việc chỉ mang tính thuần tuý, xa cách với mục tiêu ban sơ là “học tập kỹ năng nghề tiên tiến và trở về nước làm việc” theo như chế độ ban sơ đề ra.

Do hạn chế về chế độ chính sách đối với đối tượng tập sự sinh nên khó có thể nói rằng lợi quyền của người cần lao được bảo đảm một cách đầy đủ.

Thực tập sinh bị buộc ràng bởi nhiều quy định khắt khe của nhà tuyển dụng và bị hạn chế quyền tự do thay đổi chỗ làm việc. Các nước, trong đó có Bộ Ngoại giao Mỹ, từng lên tiếng phản đối tình trạng “lao động cưỡng dâm” kiểu này.

Để tăng cường bảo vệ quyền lợi cho các tập sự sinh, Chính phủ Nhật Bản đã có chủ trương thành lập đơn vị giám sát mới.

Trạng sư Kyoko Osaka - người hoạt động trong lĩnh vực hỗ trợ các tập sự sinh - cho biết: “(Các công ty) cần xác định rằng họ phải tiếp thụ (tập sự sinh) một cách tử tế với tư cách là những người cần lao”./.

Hữu Thắng/Tokyo (Vietnam+)

Phát triển anh tài và nỗi băn khoăn của các Giám đốc doanh nghiệp vừa và nhỏ

Đây là nỗi băn khoăn đến từ rất nhiều cơ quan vừa và nhỏ (theo chuẩn của quốc tế là nhỏ và siêu nhỏ), và tôi thấy băn khoăn đó là hoàn toàn hợp lý, bản thân tôi khi trải qua thời đoạn đầu tiên của việc người khởi nghiệp cũng thường xuyên nhức đầu với câu hỏi này. Qua 4 năm tích cực đi hỏi các chuyên gia, học những đồng nghiệp ở nước ngoài, đồng thời vận dụng thực tiễn, thì tôi đã tìm ra được một phần lời giải mà tôi san sẻ với cộng đồng sắp tới đây.

   Trước khi giải quyết một vấn đề, hãy tìm hiểu rõ duyên cớ tại sao lại có vấn đề đó. Tại sao viên chức giỏi lại bỏ đơn vị ra làm riêng, thậm chí có thể trở nên đối thủ cạnh tranh? Tôi tìm ra được các nguyên do sau đây:

   1. Mô hình One-man-show – Hoạt động của công ty quá đơn giản – chỉ cần 1 người chính: điều này đặc biệt đúng với các công ty dịch vụ mới ra đời. Cung cấp thiết bị văn phòng, dịch vụ in ấn, bạn chỉ cần liên tưởng với nhà sinh sản, sau đó đi   tìm kiếm   khách hang, rõ ràng bán hàng khó hơn rất nhiều và đóng góp phần lớn vào sự thành công của tổ chức. Rõ ràng nhân viên bán hàng của bạn sẽ là người có khả năng rời đi nhiều nhất và trở thành đối thủ của bạn.

   2. Tham công tiếc nuối việc: Rất nhiều giám đốc có gắng nắm hết hoạt động kinh doanh của công ty, bởi vì họ tham công nuối tiếc việc, hoặc họ sợ nhân viên sau khi nắm bắt hết bí hiểm kinh doanh sẽ bỏ rời đi. Điều này lại càng khiến mô hình công ty trở thành mô hình “one-man-show”. Các đơn vị one-man-show luôn có xu hướng đơn giản hóa quy trình – công việc, để dễ thực hiện và quản trị. Càng dễ thực hành, họ càng dễ có them đối thủ, đặc biệt là chính nhân sự cũ của tổ chức.

   3. Sự thiếu hiểu biết về công việc “làm chủ”: Rất nhiều người mơ ước lập đơn vị riêng bởi vì họ tin rằng như vậy là “ngồi mát ăn bát vàng”. Nếu bạn đi phỏng vấn các chủ công ty mới thành lập, bạn sẽ thấy điều này là sai trái hoàn toàn. Các ông chủ của tổ chức khởi nghiệp mới thành lập thường làm việc nhiều hơn, bao tay hơn, mà   lương   ít hơn các đồng nghiệp của họ trong cơ quan lớn. Rất nhiều nhân viên không biết được điều này nên luôn sẵn sang nghỉ việc để thử “mộng làm chủ”.

   4.Chế độ đãi ngộ kém (về cơ quan): chế độ càng không tốt, viên chức càng bị thôi thúc nghỉ việc.

   Một khi đã xác định duyên cớ của vấn đề, việc định hướng cách sử lý trở thành đơn giản hơn rất nhiều. Rõ ràng chúng ta cần làm 2 thứ: (1) nâng cao trình độ hoạt động của doanh nghiệp, và (2) nâng cao chế độ đãi ngộ.

Nâng cao trình độ doanh nghiệp
   Việc tăng cường trình độ hoạt động của cơ quan khác với phức tạp hoạt động. Khi tăng cường trình độ hoạt động, tổ chức bạn phải cung cấp nhiều sản phẩm hơn, sản phẩm chất lượng cao hơn, dịch vụ tốt hơn… Còn việc phức tạp hóa hoạt động là việc làm các hoạt động vốn đơn giản trở thành phức tạp, khi đó hệu quả hoat động của đơn vị sẽ đi xuống.
   Để nâng cao trình độ hoạt động của công ty, bạn phải chia nhỏ các công việc cho nhân sự, và để họ tự cải tiến. Bạn có thể chia nhỏ theo mô hình sau đây:

Tìm kiếm khách hàng => Bán hàng = > sản xuất => Giao sản phẩm => CS khách hàng

Lưu ý: đừng giao tất cả công tác cho một viên chức tài ba, vì ho sẽ nghỉ việc và trở nên đối thủ của bạn. Cũng đừng giao tất cả công tác cho 1 nhân viên thường nhật, vì họ sẽ kông làm được. Hãy chia việc lớn thành từng việc nhỏ, và giao cho nhiều viên chức bình thường chuẩn y các dự án nhỏ phù hợp với năng lực của họ. Làm việc qua dự án sẽ giúp viên chức tự tín hơn và trút bỏ gánh nặng tự áp lực công tác mới.
   Ví dụ:
   - Thay vì để nhân sự làm trưởng phòng   viên chức   , hãy giao cho họ 1 project xây dựng lại quỹ phúc lợi của nhân viên
   - Thay vì để 1 nhân viên làm trưởng phòng sinh sản, hãy để họ quản lý 1 project   huấn luyện   2 dựng sản phẩm nào đó
   - Thay vì để 1 nhân viên làm trưởng phòng bán hàng, hãy cho họ 1 project tập huấn 2 nhân sự ngày nay của doanh nghiệp
   Chia công tác thành những phần đủ nhỏ để ủy thác, đó chính là bí kíp thành công của các nhà quản lý giỏi. Ủy thác thành công là bí kíp của các cơ quan giỏi để nhanh chóng vượt lên tầm cao hơn.

Nâng cao chế độ đãi ngộ:
   Chế độ đãi ngộ không chỉ là hệ thống lương, thưởng, mà còn nhiều thức khác, từ vô hữu hình đến vô hình, từ những thứ lớn lao như văn hóa doanh nghiệp đến những thứ vụn vặt như bàn ghế cho nhân sự. Nhân viên càng được thoải mái, họ càng không muốn phải khởi nghiệp. Để xây dựng được chế độ đãi ngộ tốt, bận cần:
   - Chịu trích một phần lợi nhuận ra để đầu tư vào quỹ phúc lợi
   - tham khảo những người có kinh nghiệm để việc sử dụng quỹ phúc lợi được hiệu quả

Chú ý: bạn có thể có quỹ phúc lợi dồi dào nếu việc cơ quan công việc trong phận tăng cường trình độ đơn vị được thực hiện tốt.

Tổng kết:
   Nếu trên thị trường, 1 người làm được 1 sản phẩm, thì theo lẽ thường, 2 người biệt lập sẽ làm được 2 sản phẩm. Nếu tổ chức bạn doanh nghiệp hoạt động hiệu quả để 2 người làm ra được 4 sản phẩm (chứ không phải 2 sản phẩm), và bạn lấy 1 sản phẩm dôi ra chia cho nhân viên thì khi đó viên chức họ sẽ có thu nhập tương đương 2 sản phẩm, tốt hơn việc họ tự làm 1 mình. Then chốt của vấn đề nằm ở chỗ bạn đơn vị công ty hoạt động hiệu quả thế nào.


Kỷ yếu Ngày viên chức Việt Nam
Lý Xuân Nam
Giám đốc công ty CP giải pháp Tinh Hoa

Thế cuộc tôi là những lần đi ứng tuyển

Cuộc đời tôi là những lần đi ứng tuyển

25 tuổi tôi không có gì trong tay: tiền không, việc không, tình không, bạn cũng không. Nhiều lúc nhìn Các bạn đi lấy chồng, con cái hết cả rồi nhìn lại mình chẳng hiểu số mình nó ra làm sao nữa.

Tôi năm nay 25 tuổi, tốt nghiệp đại học. Lúc còn đi học tôi ước mong sẽ được sống ở giang sơn Nhật Bản hoặc đi làm kiếm tiền để du lịch sang Nhật, tôi đã ủ ấp nhiều ước mơ, hoài bão và chóng vánh học xong ra trường đi làm. Thực tại lại hoàn toàn ngược lại, trong thời buổi khó khăn này kiếm việc thật khó. Mới ra trường hăm hở vác giấy tờ đi ứng tuyển khắp nơi, nộp hàng trăm bộ giấy tờ mà kết quả chẳng ra làm sao, ngành tôi học khá khó xin việc: giám định giá. Nếu không có kinh nghiệm hay quen biết thì có nhẽ không bao giờ làm đúng chuyên ngành. Cả nhà cùng lớp tôi hồ hết làm trái ngành, chỉ có 1/3 đúng ngành vì có người quen.

Lần đầu tiên tôi nộp hồ sơ vào một nhà băng, được gọi đi phỏng vấn tôi rất tự tin, cuộc phỏng vấn làm tôi tin tưởng mình sẽ được nhưng kết quả mới thất vẳng làm sao. Bạn lớp trưởng có mối quan hệ từ trước với trưởng phòng nên được nhận còn tôi và một số bạn khác bị loại. Đi đến cơ quan nào họ cũng yêu cầu kinh nghiệm, một sinh viên mới ra trường lấy đâu ra kinh nghiệm. Hồi sinh viên tôi cũng đi làm thêm nhưng chỉ là những kinh nghiệm của công tác bán hàng, PG, thu ngân... Mà thôi. Sau một thời kì chạy vạy khắp nơi tôi cũng xin được một công tác trái ngành: nhân sự thị trường cho một loại nước mới ra.

Công việc vất vả mà lương thấp, không hỗ trợ gì thêm, đi ngoài đường suốt ngày, có nhiều hôm còn đi các thức giấc, về trong ngày rồi làm đến 9, 10 giờ tối. Sống ở Hà Nộ với mức lương đó không đủ, ba má thương tôi nặng nhọc không cho làm về nhà bác mẹ nuôi. Tôi không muốn ở nhà, muốn đi làm, tự lâp, thử sức mình nên bố mẹ lại phải phụ thêm. Sau đó vì áp doanh số mà mặt hàng cũng khó bán nên tôi xin nghỉ. Lại tiếp tục đi tìm công tác khác, nộp hồ sơ mấy chục bộ mới có cơ quan gọi phỏng vấn.

Tôi lại đi làm không lương cho cơ quan bất động sản. Thời buổi này bán làm sao được bất động sản. Ngày nào tôi cũng lên mạng tìm việc, nộp giấy tờ qua mail, rồi giấy tờ giấy. Rốt cục cũng có tổ chức đúng chuyên ngành gọi tôi phỏng vấn. Mừng quá, qua cuộc phỏng vấn tôi tin chắc rằng mình sẽ được nhận. Làm rồi mới thấy nó không như những gì mình nghĩ, tổ chức có vài ba người, giám đốc trả lương có 2 triệu đồng/ tháng, đi làm xa hơn 10 km, môi trường quá tẻ nhạt.

Tôi làm cùng phòng với một chị là người thương của giám đốc. Suốt ngày phải nhắm mắt làm ngơ những hành động chướng tai gai mắt khó hiểu ấy. Mặt khác công tác chỉ dùng rất ít đến kiến thức tôi học mà chủ yếu là chân sai vặt, nói dối giúp họ, nhiều hôm làm qua trưa nhịn cả cơm. Đến doanh nghiệp làm những gì mới không tương tác đến chuyên ngành của tôi, họ cũng chẳng bảo ban hay hướng dẫn gì, để tôi tự mày mò không hiểu thì hỏi nhưng cũng chỉ được giải đáp qua quýt cho xong.

Quá chán nản và thất vọng về môi trường làm việc, tôi quyết định nghỉ sau mấy tháng đi làm, ở nhà ôn thi công chức. Khi đi thi tôi nghĩ mình sẽ đỗ, hy vẳng nhiều lắm vì tôi làm bài khá chắc. Cha mẹ có nhờ một số họ hàng ứng tuyển vào nhà nước nhưng tôi nghĩ mình đỗ công chức nên không đi làm. Nào ngờ cứ chờ đợi, ngóng sau hơn nửa năm mới có kết quả. Tôi trượt! Vừa nhớ tiếc cơ hội đã qua, vừa trách mình đã không nghe lời bố mẹ bảo có làm được bài cũng không đỗ đâu con ạ.

Tôi là người không may mắn, ngay cả xin đi làm những công việc lâm thời bợ để sống qua ngày ở thủ đô cũng không xin được. Tôi đi xin rất nhiều nơi, những công tác trước đây sinh viên tôi đã làm thêm cũng quá khó khăn, nơi thì bảo quá tuổi, nơi thì quá đông người nộp, nơi hẹn khi nào đi làm sẽ gọi mà cũng chẳng thấy đâu. Tôi cứ vật vờ hết về quê lại lên thành phố, ngay cả ở quê tôi, Hải Phòng, tìm một công việc thích hợp cũng là điều không thể trong lúc này. Nhiều người hỏi đã đi làm ở đâu chưa, chồng con gì chưa tôi cứ ậm ừ cho xong.

Giờ đây tôi đã bỏ phí tổn rất nhiều cơ hội, thời kì; thấy quá lãng phí mà không làm gì được. Càng ngày càng khó xin việc. Tôi đã ở nhà được gần 1 năm rồi. Chán cũng đủ rồi, buồn cũng đủ rồi. Giờ tôi chỉ biết kệ cà chờ đợi xem có doanh nghiệp nào tuyển người thì xin đi làm nhưng cũng khó lắm. 25 tuổi tôi không có gì trong tay: tiền không, việc không, tình không, bạn cũng không. Nhiều lúc nhìn Cả nhà đi lấy chồng, con cái hết cả rồi nhìn lại mình chẳng hiểu số mình nó ra làm sao nữa! Đến giờ vẫn chưa mảnh tình nào. Ngày trước tôi thấy thế là thường ngày, là vui vẻ; còn giờ đây tôi thấy là không thường nhật, sao lại thế được? chẳng lẽ cứ sống thế này mãi sao! Bao giờ tôi mới có điểm dừng chân cho mình?

Đào

Các nguồn cung cấp người tìm việc tiềm năng tốt nhất

Doanh nghiệp tiến hành   tìm kiếm   các ứng cử viên sau khi hình thành xong nhu cầu   tuyển dụng   . Việc tìm kiếm có thể khởi đầu từ trong nội bộ đơn vị, ưng chuẩn các nhân sự, hoặc có thể thông tin   tuyển dụng   rộng rãi, phê duyệt các văn phòng tuyển dụng, tuyển dụng qua internet và các nguồn tìm ứng viên khác...

1. Thông tin tuyển dụng:

Thông tin tuyển dụng thường bao gồm phần giới thiệu về công ty và vị trí cần tuyển. Các thông báo đưa ra phải phù hợp với những gì mà công ty mong đợi ở người tìm việc. Ở nhiều nước, luật lao động có thể quy định về việc cấm thông báo tuyển dụng có các nội dung phân biệt giới tính, tuổi tác, chủng tộc và tôn giáo. Đưa ra các đề xuất cụ thể sẽ giúp doanh nghiệp không bị ngập tràn trong đống thư xin việc.

2. Các văn phòng tuyển dụng:

Dịch vụ thường nhật của các văn phòng tuyển dụng là thiết kế và công bố các thông báo tuyển dụng, sơ tuyển khoảng 3, 4 người tìm việc dựa theo các bảng hỏi và phỏng vấn. Điểm hay của các văn phòng này là khả năng khái niệm vị trí cần tuyển và điều kiện ứng cử viên. Nhiều tổ chức tuyển dụng chuyên nghiệp sơ tuyển bằng hình thức quan sát qua băng video một cuộc luận bàn giữa các ứng cử viên, ưng chuẩn các chuyên gia xem tướng chữ hoặc qua các bài thi kỹ năng và trình độ chuyên môn.

Lợi thế của việc sử dụng các văn phòng tuyển dụng là:

- Tiết kiệm thời kì.

- Tri thức về bảng hỏi và định nghĩa vị trí tuyển dụng.

- Trình độ chuyên nghiệp trong phỏng vấn.

- Tốc độ phản ứng nhanh nếu cơ quan có quan hệ mật thiết với văn phòng tuyển dụng.

Nhược điểm:

- Cách thức của văn phòng tuyển dụng thường được chuẩn hoá nên chưa chắc đã phù hợp với nhu cầu của đơn vị.

- Trong nhiều trường hợp đơn vị phải chia sẻ thông báo nội bộ với văn phòng tuyển dụng.

3. Tuyển dụng qua internet:

Theo Forrester Research, "Job" là từ khoá được tìm kiếm nhiều nhất trên internet trong năm 2000 và có không dưới 35 triệu người châu Âu tìm việc qua mạng. Tổ chức có thể thông tin tuyển dụng qua một site trung gian chuyên nghiệp hoặc trên site của mình. Ứng viên thường gửi CV và thư xin việc tới địa chỉ đăng trên thông báo qua email hoặc qua đường thư tín. Hoạt động này tần tiện được nhiều phí trung gian nhưng cũng tiêu hao nhiều thời gian vì số lượng người tìm việc sẽ rất đông.

4. Các nguồn khác:

- Công ty có thể sử dụng các nguồn ứng viên khác như: tuyển dụng bổ sung, ứng cử viên quen biết, viên chức cũ, cộng tác viên hay đối tác cũ.

- Đơn vị có thể tìm ứng cử viên chuẩn y các nhân viên của mình, phê chuẩn các đơn vị cựu sinh viên của các trường đại học...

- Doanh nghiệp có thể xây dựng một mối quan hệ hợp tác với các trường và trọng tâm   tập huấn   , trung tâm nghiên cứu và nhất là các forum việc làm.

Quantri.Vn